GIÁC TÁNH ! MỖI NGƯỜI ĐỀU SẴN CÓ
VÔ MINH ! THƯỜNG SANH TỬ KHÔNG LO
Chợt ngẫm lại, giật mình ngay
Đời này ta, làm quá nhiều việc ác
Niệm sai lạc, nhân không tốt đã tạo thành
Sanh chủng xấu, kéo vần xoay có khổ
Mơ hồ tưởng, ngày ngày vùi với mộng
Sống lầm lộn, sáu đường phải chịu trôi
Không có khổ, PHẬT đâu cần giảng nói
Có luân hồi, TỔ khuyên ta mau thoát
Chúng ta mê, nhặt mót nợ nhiều thêm
Chìm biển dữ, sóng ba đào ai cứu
Cõi Diêm Phù, ta mê muội khoái vào
Có nghiệp đau, tâm đã mê khó tránh
Nghiệp vận hành, phải vĩnh viễn trầm luân
Nhân quả không ngừng, vì tâm vọng khởi
Một đời người, sanh tử trả rất nhiều
Nhìn, thấu, hiểu, không vì không có quả
Tài sản nhà, phải thật của ta không ?
Chúng ta mãi, dối lòng không thẹn
Nghiệp hèn sang, có xem nhẹ được chưa ?
Nửa đời còn lại, muốn thế nào tự chọn
Nhớ kĩ rằng, không ai thế...con nào
Sừng, móng,vãy, lông, thấp cao phải lãnh
Sanh rồi chết, chết lại sanh đủ số
Cái khổ nầy, chấm dứt chẳng dễ đâu
Tám nghiệp sầu, nhìn không ra lẩn quẩn
Thân hoại diệt, khổ lại nhiều khó dứt
Còn tích cực, loay hoay trong sanh tử
Chữ thiếu dư, chẳng nhận có sáu đường
Mượn biển nghiệp, chuyển tu phương tiện
Sống cõi ghiền, đừng điên đảo hại mình
Đây người mộng, trong ta lòng chánh tín
TỔ dạy rồi, nhìn giả trở về chân
Mạng dần ngắn, chúng ta chưa bừng tỉnh
Tin luân hồi, có trả thấu tâm can
Khổ vô vàn, giữa ức muôn với nghiệp
Trong một kiếp, đoạn dứt được hay sao
Không thể đâu, phải vào thay thân tiếp
Một kiếp nầy, kiếp tới nữa sâu hoài
Vì kết thành, cái nợ tính trả vay
Đã oan trái, thì lâu xa bầm dập
Bởi tình chấp, nhiễm mê thân nầy có
Không bỏ chừa, cứ tìm oán mê lầm
Tâm đã sai, tất vọng niệm càng tăng
Ý bày nghĩ, vĩnh hằng không lành thiện
Luân chuyển lại, nhân đau triền miên chịu
Có đủ điều, ân oán với thân nầy
Người sống đây, tánh thức chẳng phải đây
Đường vay trả, cõi nầy sang cõi dữ
Cứ quanh quẩn, vào muôn hình vạn loại
Đã có ai... tin sợ mình tiếp trôi
Ai đã tin, và niệm PHẬT thật rồi
Phải sửa lỗi, vì trước kia gây tạo
Mau tường tận, nơi đây ta đến mượn
Đường trả vay, ta làm trả cho xong
Dù nghèo giàu, không cần thiết bận lòng
Chỉ nhớ nghĩ, không còn sanh tử vướng
Phải tin tưởng, cõi Tây Phương của PHẬT
Giúp chúng ta, thoát làm vật... ăn nhau
Nước PHẬT kìa, tuyệt lắm xác định vào
Hết đau khổ, tương lai sau về cứu độ...
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
Ai thay trả... Không ai thay
Khổ kéo dài, giác ngộ cứu mình thôi
Sự thật kỳ lạ ở Cõi Tây Phương Cực Lạc - Pháp Sư Tịnh Không | Phật Pháp Nhiệm Màu
Xem videoKC122- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 2 || Thích Thiện Trang
Xem videoKC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 23 || Thích Thiện Trang
Xem videoGiới Luật 026- Tại Gia Luật Yếu Quảng Tập - Kinh Ngũ Giới Tướng - Buổi 12- Giới Tà Dâm - Phần 2
Xem videoKC121- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 1 || Thích Thiện Trang
Xem videoKC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 22 || Thích Thiện Trang
Xem videoPháp Ngữ Mới Nhất
Thống Kê Truy Cập
- Đang truy cập: 5
- Hôm nay: 143
- Tháng hiện tại: 4204
- Tổng lượt truy cập: 125935
Các bậc tiền bối của Tịnh Độ
Pháp môn Tịnh độ Lý cực cao sâu, Sự cực giản dị. Do vậy, người thiên tư thông mẫn, tri kiến cao siêu thường xem Tịnh độ là pháp tu của bọn ngu phu, ngu phụ, chẳng chịu tu trì. Nào biết đây là pháp môn rốt ráo để mười phương Tam thế hết thảy chư Phật, trên thành Phật đạo, dưới độ chúng sinh, thành thủy, thành chung. Họ thấy kẻ ngu phu, ngu phụ tu được pháp nầy bèn coi thường, sao chẳng xét trong hội Hoa Nghiêm, bậc đã chứng bằng với Phổ Hiền, bằng với chư Phật, vẫn phải dùng mười đại nguyện vương hồi hướng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc ngõ hầu viên mãn Phật quả? Miệt thị pháp môn Tịnh độ chẳng chịu tu là coi những vị trong hội Hoa Nghiêm thuộc hạng người gì? Chỗ quy tông cuối cùng của kinh Hoa Nghiêm có đáng nên tôn trọng hay nên coi thường đây?
Có thái độ như vậy không có gì khác hơn là do chưa xét kỹ nguyên do của từng pháp môn thông thường và đặc biệt, cũng như Tự lực, Phật lực, đại, tiểu, khó, dễ, nên mới đến nỗi như thế. Nếu đã xét kỹ, há chẳng học đòi Hoa Nghiêm hải chúng, nhất trí tiến hành cùng cầu vãng sinh ư?
-ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC-