Thật Vì Sanh Tử - Phát Bồ Đề Tâm - Dùng Tín Nguyện Sâu - Trì Danh Hiệu Phật - Tâm Bồ Đề Cần Xuyên Suốt Cả Một Đời - Bồ Đề Tâm Chính Là Chân Tâm - Nam Mô A Di Đà Phật.

THÂN NẦY NHIỀU! CÕI ĐỔI
TRẢ LÂU LẮM! DỪNG THÔI
Mạng mỏng dần dần thoáng trôi qua
Mượn chút tạm thôi, lại thành nhà
Nào biết thân nầy, đang nhờ giả
Vọng tâm điều khiển, lạc lầm xa
Giật mình tỉnh mộng, quá trễ  rồi 
Mê khoái một đời, kiếm nghiệp lôi
Tháng ngày sống tạo, gây kết tội
Lại tiếp quay về, đọa dìm trôi
Hỡi ôi, cái cõi sanh tử khổ
Ta lại hồ đồ, mê mãi mê
Ta cứ thích về đường ác đạo
Ta muốn càng nhanh, sáu khổ vào
Ai đã nhìn ra, mau một kiếp
Ai có sợ nhiều, tử biệt đau
Ai đã sợ mình, sau này trả
Ai đã tận tường, giả thân nầy
Ai đã nơi đây, đang dần ngộ
Ai đã giảm rồi, những mơ hồ
Ai có sợ mình, tam đồ lãnh
Ai đã cứu mình, cắt vọng sanh
Ai đã hết giành, đường lẩn quẩn
Ai đang gầy tạo, những nhân lành
Ai đã buông dần, danh vọng mượn
Ai có nhìn ra, rất vô thường
Ai đã hết mơ, thân người hưởng
Ai đã thấy rồi, những đau thương
Sáu đường, làm trả không vời chuyển
Có những thăng trầm khổ triền miên
Có những luân phiên sanh tử đọa
Có thật cõi nầy, dụ khó ra
Có những ái hà, làm mê muội
Có rất nhiều đau, lẫn ngậm ngùi
Có những buồn vui, quanh quẩn chịu
Có chuyện thay hình, sợ bao nhiêu ?
Có rất nhiều đau, khi hết thở
Có những oán thân, chính chủ chờ..
Có đúng ngày giờ, không sai sót
Có lọt một ai, đừng dễ ngươi
Có những cười, lo, trong cuộc sống
Có không, hay có, đủ sáu vòng
Có chăng, vì vọng nên điên đảo
Có trả thật mà, chưa thấy sao ?
Và có rất mau, do nghiệp trổ
Vô minh tự kiếm, nẻo vần xoay
Ta bà có trả, ta cũng vậy
Ai tranh việc này, cùng chịu đây
Oán kết bũa vây, trùm phủ kính
Ta lại ngu si, ái nhiễm rinh
Ta cứ thả mình, trôi biển dữ
Ta cứ loay hoay, cứ mịt mù
Ta lại không tu, thì khó thoát
Ta tiếp sai lầm, sót lọt chăng ?
Chẳng dễ vậy đâu, đừng lầm tưởng
Nhân quả, không tha, sót, không nhường
Có cõi Tây Phương, không sanh tử
Không già, không bệnh, không trả, trừ
Cũng không còn chữ, luân hồi gặp
Tin thật hay chưa, thâm nhập làm
Bốn mươi tám nguyện, PHẬT đã phát
Cực Lạc nếu về, phải đoạn tham
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
Thân người khó được lại
Nhân quả không ai thay
LỢI DANH RÀNG BUỘC VƯỚNG LUÂN HỒI
THOÁT KHỔ ĐƯỢC RỒI PHÁP GIỚI ƠI
MỘT chữ mê,chen nhau đường sanh tử
rồi cuối cùng,mạng giữ khó mà xong
Tâm mê, ngự trị giữ lòng
Chìm sâu thăm thẳm, khó hòng thoát ra
Vì chúng ta sống vào vọng tưởng
Nghĩ kiếp người, vui sướng tốt tươi
Ngờ đâu sau cái chữ cười
Liền kề cái khổ, người người cùng vương
Bởi có những, con đường vào khổ
Bởi có cùng, tác vọng đem vô
Bởi có chung, với một ý đồ
Là tam độc, mưu mô khởi tính
Đã toan tính, thì không thua nhịn
Đã bon chen, phải tính hơn nhiều
Lợi danh kêu, réo, gọi, tâm tham
Thì tất cả, đều ham không sót
Không bỏ qua, cũng không cho lọt
Không để thừa, góp mót kiếm nhiều
Nghĩ chưa đầy, chưa được bao nhiêu
Chưa đủ số, Nghiệp chiêu vời trả..
Nghĩ lại xem, Tịnh An ngu quá
Một đời người, hoại, giả, đều mê
Quá đáng thương, quả chín khổ về
Ê chề lắm, nẻo sâu hun hút
Khó kết thúc, trong đường vay trả
Hằng sa mang, khổ ấy vì đâu ?
Có phải quên, việc lớn quay đầu
Nên đủ số, nợ lâu phải lãnh
Nhanh lắm đó, đừng lầm tưởng vọng
Nào chuyện gì, không trả không đòi
Dù là ai, cả bạn...và tôi
Không ra khỏi, những gì đã tạo
Trước hoặc sau, thảy đều trả đủ
Gọi giả phù, nhưng có nặng nề
Nếu sợ trả, dừng mê sẽ ngộ 
Tránh tam đồ, những nẻo vần xoay
Thở một ngày, giảm sửa một ngày
Tự làm tốt, không ai thay được
Vì nhân quả, chỉ sau hay trước
Trả đủ đầy, khi nghiệp đến lôi
Đã gieo rồi, không chậm thì mau
Đều không thiếu, phải vào cõi dữ 
Từ nhân nhỏ, tích thành quả lớn
Quả sâu dầy, đùa giỡn được sao ?
Không thứ tha, không sót việc nào
Rất sớm mau, quằn quại luân hồi
Rất nhiều thứ, kéo lôi, Thay Thế..
Vô lượng khổ, tính không nổi xuể
Trả đúng giờ, không trễ, không qua
Lươn, cua, tôm, ốc, chó heo, gà.
Cũng phải trả, không tha lớn nhỏ
Vì có nhân, thì quả không lạ
Có gây thì, có lãnh gần xa
Có ăn thì, có đói đúng mà
Đã có trẻ, thì già phải có
Già không lo, trẻ kia chưa ngán
Chuyện vô thường, trước mặt vô vàn
Phước mạng mòn, có những ngổn ngang
Thật là khổ, ngút ngàn ai oán
Khi đang thở lầm than lận đận
Khi hơi tàn, có cảnh thay thân
Tóc còn xanh, say mộng mê trần
Chưa kịp hưởng, đã dần hết thở
Vô thường mà, không chờ Không hẹn
Cũng không cần nịnh hót khen chê
Chợt ghé thăm, lục đạo cận kề
Vì tâm mê, mê sâu, mê mãi
Chẳng ai thay, tự mê, tự chịu
Chẳng ai vào mà hiểu giúp ta
Phải nhận ra, tự cứu mình mà
Chẳng một ai, thay ta thành PHẬT
Chẳng có ai, xúi ta giữ cất
Và rất nhiều, loài vật đang chờ
Tỉnh hay chưa, hay vẫn trơ trơ
Có những thứ, từng giờ đang đợi
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
A DI ĐÀ PHẬT A DI ĐÀ PHẬT
Sanh tử, phải vô thường
Nhân quả, không nương tay

Bình luận THÂN NẦY NHIỀU! CÕI ĐỔI TRẢ LÂU LẮM! DỪNG THÔI
Ảnh đại diện
Anh   Chị
Video mới nhất
Sự thật kỳ lạ ở Cõi Tây Phương Cực Lạc - Pháp Sư Tịnh Không | Phật Pháp Nhiệm Màu

Sự thật kỳ lạ ở Cõi Tây Phương Cực Lạc - Pháp Sư Tịnh Không | Phật Pháp Nhiệm Màu

Xem video
KC122- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 2 || Thích Thiện Trang

KC122- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 2 || Thích Thiện Trang

Xem video
KC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 23 || Thích Thiện Trang

KC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 23 || Thích Thiện Trang

Xem video
Giới Luật 026- Tại Gia Luật Yếu Quảng Tập - Kinh Ngũ Giới Tướng - Buổi 12- Giới Tà Dâm - Phần 2

Giới Luật 026- Tại Gia Luật Yếu Quảng Tập - Kinh Ngũ Giới Tướng - Buổi 12- Giới Tà Dâm - Phần 2

Xem video
KC121- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 1 || Thích Thiện Trang

KC121- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 5 - Buổi 1 || Thích Thiện Trang

Xem video
KC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 22 || Thích Thiện Trang

KC120- Kinh Vô Lượng Thọ Khoa Chú Tuyển Giảng- Phẩm Thứ 4 - Buổi 22 || Thích Thiện Trang

Xem video

Thống Kê Truy Cập

  • Đang truy cập: 5
  • Hôm nay: 2
  • Tháng hiện tại: 4263
  • Tổng lượt truy cập: 125994
mopham

Các bậc tiền bối của Tịnh Độ

Pháp môn Tịnh độ Lý cực cao sâu, Sự cực giản dị. Do vậy, người thiên tư thông mẫn, tri kiến cao siêu thường xem Tịnh độ là pháp tu của bọn ngu phu, ngu phụ, chẳng chịu tu trì. Nào biết đây là pháp môn rốt ráo để mười phương Tam thế hết thảy chư Phật, trên thành Phật đạo, dưới độ chúng sinh, thành thủy, thành chung. Họ thấy kẻ ngu phu, ngu phụ tu được pháp nầy bèn coi thường, sao chẳng xét trong hội Hoa Nghiêm, bậc đã chứng bằng với Phổ Hiền, bằng với chư Phật, vẫn phải dùng mười đại nguyện vương hồi hướng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc ngõ hầu viên mãn Phật quả? Miệt thị pháp môn Tịnh độ chẳng chịu tu là coi những vị trong hội Hoa Nghiêm thuộc hạng người gì? Chỗ quy tông cuối cùng của kinh Hoa Nghiêm có đáng nên tôn trọng hay nên coi thường đây?
Có thái độ như vậy không có gì khác hơn là do chưa xét kỹ nguyên do của từng pháp môn thông thường và đặc biệt, cũng như Tự lực, Phật lực, đại, tiểu, khó, dễ, nên mới đến nỗi như thế. Nếu đã xét kỹ, há chẳng học đòi Hoa Nghiêm hải chúng, nhất trí tiến hành cùng cầu vãng sinh ư? 

-ẤN QUANG ĐẠI SƯ GIA NGÔN LỤC-

 

Thiết Kế Web Bởi SangTaoAds.Com